top of page

PIANO VÀ TIẾNG LÒNG CỦA NGƯỜI NHẠY CẢM


Mình không rành về piano, mình cũng không có hiểu biết gì về các bản nhạc dương cầm, mình chỉ đơn thuần đóng vai trò là một người nghe, một người thầm yêu tiếng đàn ấy như thầm yêu một chàng trai đã ở bên xoa dịu những vết thương trong mình. Chẳng biết từ bao giờ, piano, hay nói đúng hơn là thanh âm của piano đã giúp mình vượt qua được những cảm xúc dữ dội nhất khi nó sắp sửa nhấn chìm một con người có quá nhiều mâu thuẫn và nhạy cảm trong lòng.


Piano và mình có với nhau rất nhiều kỉ niệm. Mình còn nhớ buổi tối mùa hè nọ, mình cùng một người bạn đã cùng nhau lắng nghe tiếng piano và thủ thỉ với nhau những nỗi buồn. Cậu ấy lắng nghe, mình tâm sự, căn phòng lặng yên chỉ có ánh đèn bàn học rủ xuống một góc và tiếng piano đệm lên những giọt nước mắt. Giây phút ấy, mình cảm thấy được an ủi.

Ngày mình chuẩn bị thi đại học, mình thường xuyên gặp những cơn ác mộng. Mỗi lúc choàng tỉnh là mỗi lúc mình nghe trái tim mình không ngừng thổn thức và lòng lại quặn lên một nỗi bất an vô định. Mình tìm đến piano, chờ đợi thứ âm thanh dịu dàng ấy ôm ấp mình như khẽ khàng nói: "Sẽ ổn thôi cô gái" và nhịp tim mình lại dần chậm lại, mình bắt đầu ngày mới như thế với piano.


Rồi cả những khi lòng mình nặng trĩu nỗi buồn mà nước mắt lại chẳng thể rơi, mình sẽ nghe piano và khóc thật to, nếu ví nước mắt cũng giống như cơn mưa cuốn trôi mọi bùn đất sỏi đá trên miền đất gập ghềnh là nỗi lòng mình thì piano chính là đám mây mang cơn mưa ấy đến, nhẹ nhàng thôi mà đớn đau đến lạ kì.


Mình thích nhất là bài "Kiss the rain" của nhạc sĩ Yiruma - một bản nhạc vừa nhẹ nhàng, vừa trong trẻo, lại vừa có cái gì đó khiến người ta thổn thức khôn nguôi. Thổn thức vì nỗi đau cũng đúng mà thổn thức vì sự bình yên của nó cũng không sai, chẳng trách mà nó lại là một bản nhạc bất hủ. Và dù có nghe bao nhiêu lần đi chăng nữa, trái tim mình vẫn không thể ngừng rung lên những rung động bồi hồi.

Giờ đây khi ngồi viết những dòng này, mình cũng đang lắng nghe những bản nhạc của Yiruma, và cũng vì nỗi bất an đang dấy lên trong lòng mình mà những dòng tâm sự này ra đời cùng tiếng piano trong đêm vắng. Một lần nữa, piano lại đến và xoa dịu mình như lời hẹn thề không bao giờ rời xa người con gái mang nhiều tâm sự.


Owlie.

Comments


Let me know what's on your mind

Thanks for submitting!

© 2023 by Turning Heads. Proudly created with Wix.com

bottom of page